Cờ Tướng

Tin Tức

Kĩ Niệm 35 Năm ngày 30 tháng 4 GPMN

Thursday, March 24, 2011

Nước cờ đang sáng dần

Sau khi đọc một số bài phân tích, thảo luận, phiếm luận, các lời bàn trên diễn đàn và email trao đổi qua lại về chính sách đối ngoại "chìm" (không phải "nổi" - công khai chính thức) thì thấy rằng Mỹ đã và đang đi những thế cờ thật cao siêu, độc như thịt dzịt.

A. Mỹ đóng những dòng huyết mạch nuôi dưỡng Trung Cộng
Và đúng là chỗ nào có quyền lợi hay nằm vào thế cờ cần phải công khai ra tay là Mỹ sẽ có mặt ngay, nhân danh hay viện dẫn mọi thứ lý do nghe rất hùng hồn, nhân đạo, đẹp đẽ. Không những có mặt mà còn giựt dây, thúc đẩy các nước đồng minh và LHQ nhảy vào vòng chiến như sự việc hiện đang diễn ra tại Libya, còn trong qúa khứ gần thì có Afganistan và Iraq.

Trong trường hợp Libya, tuy Mỹ là người đứng sau lưng giựt dây nhưng trước mặt vẫn tỏ ra "e thẹn" chỉ chịu nhận mình là người hổ trợ (support) cho cuộc chiến này chứ không chấp nhận mình là người dẫn đầu (lead). Tính cho đến nay thì cuộc nổi dậy của dân chúng Libya chống lại nhà độc tài Gaddafi đã kéo dài hơn 1 tháng mà vẫn chưa ngã ngũ tới đâu, mặc dầu ai cũng biết rằng trước sau gì Gaddafi cũng ra đi. Dĩ nhiên thế giới đều thừa hiểu rằng với khả năng quân sự của Mỹ thì chỉ cần một vài ba ngày (hoặc ít hơn) là có thể dọn sạch ngay cái "bộ lạc" Gaddafi (gọi là bộ lạc vì cái tính ông khoái ở lều).

Câu hỏi được đặt ra là tại sao Mỹ lại muốn chơi cái trò mèo vờn chuột để làm gì? Lý do rất dễ hiểu - Mỹ muốn tạo và kéo dài sự xáo trộn, bất ổn ở Libya để làm ngưng trệ hoặc chận đứng việc sản xuất và xuất cảng dầu hoả. Việc này gây ảnh hưởng rất nặng nề cho những quốc gia lệ thuộc vào nguồn dầu hoả của Libya, mà những khách hàng lớn nhất của Libya không ai khác hơn là Pháp, Đức, Ý và Trung Cộng.

Đó là lý do tại sao Mỹ chỉ muốn đóng vai trò "hổ trợ" và để cho các nước đồng minh, khối NATO, LHQ tự động sốt sắng, nhào vô khai chiến với Gaddafi (chứ không có thái độ phản kháng hay ù lì như trong cuộc chiến Iraq và Afganistan do Mỹ làm chủ xị). Vậy là Mỹ ngồi rung đùi, còn đồng minh thì lo xăn quần, vén áo đập cha nội Gaddafi và cũng có nghĩa là gián tiếp đập ông nội Trung Cộng giùm Mỹ (tức là khi Gaddafi ra đi thì ảnh hưởng và quyền lợi của Trung Cộng ở Libya cũng không còn).

(Trong thời gian vừa qua Trung Cộng cũng làm ra vẻ đạo đức, thương dân khi cho tàu chiến tiến vào bờ biển Libya với lời tuyên bố là để di tản 30000 công nhân đang làm việc ở đó. Nhưng thật ra là tìm cách để hổ trợ và bảo vệ Gaddafi, tức là bảo vệ nguồn năng lượng mà Trung Cộng cần phải có. Tuy nhiên vì thấy phe của khối Tự Do đông và làm mạnh quá nên đành phải lép vế.)

B. Mỹ mở ra cho Trung Cộng một "sinh lộ"
Ngược lại, ở những nơi nào mà Mỹ không có quyền lợi hay nằm vào thế cờ mà Mỹ hoặc phải dùng "khổ nhục kế" hoặc không muốn trực diện với Trung Cộng thì Mỹ sẽ chơi cái tình vờ hoặc chỉ la làng cho có lệ. Ngược dòng thời gian xa thì điển hình có việc Trung Cộng tràn chiếm Tây Tạng, ngược dòng thời gian gần thì có Việt Nam với Ngày 30 Tháng Tư, Miến Điện với cuộc đàn áp đẫm máu các nhà sư và dân chúng về việc biểu tình phản đối sự độc tài của nhà cầm quyền.


Nhìn vào bản đồ thế giới thì sẽ thấy rõ ràng Mỹ có mặt gần như hầu hết trên tất cả các quốc gia nằm vây quanh Trung Hoa Lục Đia (hoặc bằng những căn cứ quân sự hoặc bằng những ảnh hưởng ngoại giao, kinh tế, ....) trải dài từ Kazakhstan, Afganistan, Pakistan, Ấn Độ, xuống tới Thái Lan, Mã Lai, Nam Dương rồi trở lên đến Phi Luật Tân, Đài Loan, Nhật và Nam Hàn. Đây là cái vòng vây của Mỹ nhằm chận đứng sự bá quyền và tầm ảnh hưởng của Đại Hán.

Tuy nói là bao vây, nhưng Mỹ đã mở ra một "sinh lộ" cho Trung Cộng đó là Biển Đông. Với con đường Biển Đông thênh thang Trung Cộng đã cho tàu chiến tung hoành khắp Biển Đông rồi tuyên bố hung hăng con bọ xít đường lưỡi bò, lưỡi heo mà chẳng gặp một sự chống đối nào đáng kể.

Vậy là ông Trung Cộng nhà ta hả hê, cho đóng hàng không mẫu hạm để khống chế biển đông và đối đầu với Mỹ. Mà làm thì phải làm cho ra hồn, chứ đâu có phải đóng một chiếc thuyền rồng để chở gia đình, bà con, dòng họ của Hồ Cẩm Đào đi hóng mát trên sông. Do đó con tàu phải được trang bị những máy móc, thiết bị tối tân . Nhưng chẳng lẽ chỉ có cái vỏ hàng không mẩu hạm không thôi thì hù được ai.

Vậy là TC phải chế và trang bị các loại súng đạn, hoả tiển, phản lực cơ, ... cần thiết và thích hợp. Nhưng chỉ có đơn độc chiếc hàng không mẫu hạm thì cũng như tướng mà không có quân, ra trận là chết chắc. Vậy là Trung Cộng lại phải bóp bụng đóng thêm hàng chục (có khi lên đến hàng trăm) chiến hạm như hộ tống hạm, thuỷ lội hạm, khu trục hạm, thiết giáp hạm, tàu ngầm, v.v... vây quanh để bảo vệ chiếc hàng không mẫu hạm, như vậy thì mới được gọi là một hạm đội "ngang sức ngang tài" có khả năng đối đầu với Mỹ.

Bây giờ thử lấy cái máy tính ra để tính sơ sơ Trung Cộng phải chi ra bao nhiêu tỷ đô la để có thể thành lập một cái hạm đội như vậy thì sẽ thấy Mỹ quá độc. Đó là chưa nói đến chi phí bảo trì (maintenance cost) và chi phí vận hành (operation cost) về xăng dầu và tiền nuôi ăn báo cô vài chục ngàn thuỷ thủ trên tàu, rẽ nhất cũng phải vài triệu đô một ngày. Ôi "sinh lộ" cũng là tử lộ!

Mỹ còn chơi đểu là lâu lâu nhắm mắt làm ngơ cho Trung Cộng đánh cắp kỹ thuật của vài món hàng quân dụng , nhưng thật ra là những thứ thuộc hạng thứ cấp (có những loại Mỹ đã lên danh sách cho về hưu). Vậy là Trung Cộng mắc mưu, bỏ công sức, tiền bạc ra chế tạo những thứ vũ khí chỉ đế trưng bày ở bảo tàng viện hoặc các loại vũ khí mà Mỹ đã biết tỏng tòng tong những cái ưu, khuyết điểm cũng như giới hạn của nó cho nên Mỹ đã có sẵn thuốc trừ khử hay giải độc.

C. Mỹ đang chiếu bí Trung Cộng
Tuy nhiên, Mỹ luôn luôn tránh đụng chạm trực tiếp với Trung Cộng vì không có lợi, và nhứt là Mỹ không chủ trương gây chiến đánh Trung Cộng bằng quân sự mà chỉ dùng thế cờ chính trị, ngoại giao, kinh tế để làm suy yếu và tan rã Trung Cộng. Còn quân sự thì Mỹ chỉ dùng (hoặc không dùng) để hổ trợ, bảo vệ cho nước cờ của mình đã được dày công sắp xếp (có khi hàng 5, 7 chục năm) để khỏi bị "trật đường rầy" vì những yếu tố bất ngờ. Tuy không dùng sức mạnh quân sự để trực chiến với đối phương nhưng Mỹ lại luôn luôn dùng cái tiềm năng quân sự (những thứ vũ khí tối tân) để khích đối phương chạy đua vũ trang cho đến khi hụt hơi, tắt thở.

Ngoài ra như chúng ta đã thấy rõ qua những biến động gần đây tại Trung Đông và Bắc Phi thì Mỹ chỉ dùng "gậy ông đập lưng ông" tức là dùng chính người dân trong nước đứng lên đập đổ chính quyền của chính nước đó. Điều này thật khôn ngoan, vì làm như vậy thì ngoài mặt Mỹ sẽ không bị mang tiếng lại không bị thiệt hại về nhân mạng cũng như tài sản của nhân dân nước Mỹ. Nếu có bạo loạn, đàn áp xảy ra thì chính quyền của nước đó sẽ bị cả thế giới lên án là tàn bạo, dã man khi ra lệnh trù dập, tàn sát chính người dân của mình.

Và đây cũng là cái cớ để cho Mỹ và các nước đồng minh can thiệp (nếu có lợi) với những lý do nhân đạo, bảo vệ người dân địa phương chống lại nạn diệt chủng. Trong khi đó người được ngấm ngầm "gián tiếp" hưởng lợi là Mỹ và nếu Mỹ có ra tay "cứu nhân độ thế" thì Mỹ lại được tiếng thơm hơn (như đang diễn ra tại Libya).

(Nhưng trực tiếp và công khai được hưởng lợi chính là người dân của chính đất nước đó, sau khi đã đấu tranh đòi lại được Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho dân tộc, cho đất nước của mình. Nghĩa là đôi bên đều có lợi [it's a Win-Win situation], nhưng cái lợi của Mỹ luôn luôn là cái lợi tiên quyết.)

Còn Trung Cộng thì đang mất dần quyền lợi và tầm ảnh hưởng (cả chì lẫn chài) ở các vùng Trung Đông và Bắc Phi, trong nước thì ngoài mặt có vẻ như "bình yên" nhưng đây là cái bình yên trước cơn giông tố (calm before the storm) - với hàng trăm, ngàn vấn đề về chính trị, kinh tế, vấn nạn xã hội, môi sinh, ... vô cùng phức tạp, "hầm bà lằng" như một nồi tả pín lù sôi sục trên lò lửa được nung nấu bởi hơn1 tỷ 300 triệu người dân - đang chờ chực nổ bùng.

Ngoài ra sự phồn vinh ở Trung Cộng (cũng như ở VN, nhưng ở VN thì còn tệ gấp ngàn lần Trung Cộng) thì đúng là cái phồn vinh giả tạo vì sự giàu sang, hào nhoáng bên ngoài có được ngày hôm nay là nhờ vào hàng núi tỷ đô la đầu tư từ nước ngoài trong đó phần lớn là của Mỹ. Cứ thử nghĩ xem một căn nhà cao sang mà phần lớn vật liệu (từ cái nền nhà, cột nhà, sườn nhà, ...) đều do thằng cha hàng xóm cho mượn. Vậy một ngày xấu trời nào đó, thằng chả dở chứng ngang nhiên chạy qua đòi lấy lại mấy thứ vật liệu quan trọng và cần thiết để chống đỡ căn nhà bấy lâu nay thì căn nhà đó sẽ ra sao ... sụp cái rầm!

(Một trong những hình thức "lấy lại" đó là Mỹ đang chuyển dần các cơ sở kinh doanh, sản xuất và vốn liếng đầu tư từ Trung Cộng sang các nước Á Châu theo thể chế dân chủ và có một tình hình chính trị ổn định như Ấn Độ, Thái Lan, Nam Dương, ...)

Một khi Trung Cộng bị tan rã chìm xuồng thì các nước đồng chí anh em khác cũng sẽ bị kéo theo ... xuống thăm hà bá! (Chuyện thường tình thế thôi, gần mực thì đen, gần đèn thì cháy - ngay cả những danh ca như Beyonce, Usher, Mariah Carey, Nelly Furtado cũng bị tai tiếng chỉ vì có dính dáng đến nhà độc tài Gaddfi.)

Trung Cộng dẫu biết rằng thằng Mỹ đang chơi cha mình nhưng cũng đành phải "www.bótay.com" vì đã lở leo lên lưng cọp, mặc dầu con cọp Mỹ không thèm xơi tái cái ông già Trung Cộng xương xẩu, bệnh hoạn, hôi hám nhưng vì con cọp đang phóng đi với một tốc lực kinh hồn cho nên nếu có tìm cách nhảy xuống thì cũng nát thây còn cố bám chặt ngồi trên lưng cọp thì trước sau gì cũng bị các cành cây sà thấp đập bể đầu - đàng nào cũng chết!

Tri kỷ tri bỉ, Mỹ biết rõ Trung Cộng muốn gì và đã & đang làm gì, do đó ngoài mặt (chính sách ngoại giao "nổi") Mỹ tỏ ra rất nhún nhường nhưng bên trong thì đã giăng một cái bẩy bao trùm cả thế giới, đã đi những nước cờ thâm sâu, để rồi một khi con mồi đã chui sâu vào rọ là lúc Mỹ ra quân chiếu tướng thì đây là lúc mà Mỹ đang dồn Trung Cộng vào thế bí.
Cứ hảy chờ xem thế sự ... nước cờ đang sáng dần!

Chân Nhi
22/03/2011

TB: Sau khi viết xong bài này thì có tin là cơ ngơi kiên cố của Gaddafi đã bị đánh sập như vậy là sau bao nhiêu năm thực thi chính sách độc tài, tàn bạo, gây bao tội ác thì bây giờ cũng đã đến lúc "game over" cũng như số phận của Saddam Hussein.

Thursday, February 3, 2011

CIA làm gì trong tổng cục II

Trong giai đoạn hậu chiến VN gọi là “phần mềm” Người Việt nên bình tỉnh chờ đợi cho đến 20 năm sau thiết lập ban giao Mỹ/Việt 1975-1995 theo như lộ đồ cũng y chang như Trung Quốc 20 năm sau, 1972 thiết lập quan hệ ngoại giao Mỹ/Trung. Lúc nầy món quà giao tế là Tư-bản Đỏ VN cũng như Trung Quốc ký hợp đồng mua Boeing của Mỹ gọi là món quà giao tiếp, rồi sẽ giàu mạnh bộc phát kinh tế thị trường liền sau đó, hãy quên đi những ngày cả nước ăn Bo Bo trừ cơm. Hoa Kỳ đang chú tâm đối thoại, tôn trọng và cùng nhau tháo gở những vướng mắc của hai bên mà Mỹ chắc chắn sẽ đạt được mục tiêu mà Mỹ đã xắp xếp theo lộ đồ từng bước. Như ngày CS vào tiếp thu Saigon, CIA qua KGB ra lệnh Lê Đức Thọ phải đích thân đuổi Đại sứ Pháp ra khỏi VN để Mỹ không bị hồi hộp bể kế hoặch sách lược toàn cầu vì có thể giải pháp trung lập mà thế giới đang muốn e-ép. Tiếp nối, đem 10.000 tù ngoài bắc gọi là có nợ máu, buộc phải đày-ải đến chết vào nam để từ từ thả họ về đi qua Mỹ diện H.O nối tiếp theo sau diện ODP. Việt Nam hiện giờ cũng như VNCH trước đây đều bị sức ép của Mỹ bằng cách thay đỗi từ từ như dân quyền, dân-chũ, và tôn giáo; Đặc biệt nâng đở hàng hoá VN, tăng sức nền kinh tế theo phóng đồ thẳng đứng từ độ ngạc nhiên cho đến ngoạn mục; Hoa Kỳ cũng muốn VN có đa đảng nhưng theo lộ đồ cuộc chiến chấm dứt chưa lâu, lò thuốc súng hừng hực cả đôi bên còn câm thù đằng đằng, họ có thể cầm súng gây đổ máu trở lại trong khi Hoa Kỳ cho rằng sự đổ máu vừa qua đó cũng đã quá lắm rồi, vì đây là trò chơi chiến tranh do Mỹ dàn-dựng. Nếu như Hoa Kỳ không cẩn thận giao cho VNCH thay vì 2 ngòi nỗ (warhead) mà nhiều ngòi nổ: BLU-82s và BLU-82AL cùng CBU-55 thì chuyện gì sẽ xãy ra? Gần 5 triệu người cho cuộc nội chiến chưa đủ sao!? Hoa kỳ cho rằng đa đảng rất tốt nhưng còn quá sớm, chưa phải lúc; Nếu hấp tấp lập tức rơi vào cuộc nội chiến mà theo sách lược Mỹ lúc đầu là đảng phái chính trị, rồi lan sang tôn giáo, sắc tộc, biên giới …VN sẽ rơi vào cảnh loạn lạc chết chốc, ly tán. Cuộc nội chiến lần nầy thật thãm khốc không thể tưởng tượng được, cái nước xuất cảng hạng nhì về gạo mà phải chết đói vì không có gạo để ăn
Người Việt thật sự yêu nước hảy bình tỉnh chờ đợi kế hoặch phần mềm của Mỹ, vì chỉ có thầy thuốc độc ác cố tình bỏ độc-dược vào cơ thễ một người, thì chỉ thầy thuốc nầy mới có thuốc giãi cho người ấy mà thôi! Cái gọi là người CS tiếp tục lảnh đạo đất nước thêm một thời gian nữa là theo sách lược của Mỹ như là điều kiện cần và đủ (criteria) Nhưng cuối cùng VN phải có đa đảng đó là đáp số của siêu chiến lược toàn cầu của siêu cường số 1, và người Việt thật sự yêu nước phải biết bình tỉnh chờ đợi và để cho người lãnh đạo lương tâm, và chắc phải có lương tâm vì CIA nằm sát bên cạnh theo dỏi, với tâm huyết được rảnh tay điều hành giãi quyết nhiều gai gốc trong nội tình cũng như đối ngoại với vô vàn khó khăn, nhưng đừng lo lắng vì có hai sư phụ đứng đàn sau là Liên Xô và Hoa Kỳ mà chỉ có Mỹ mới có cái quyền chọn bạn hoặc thù cho sách lược Tam Quốc Chí tân thời, thế nên Trung Quốc không dễ gì ức hiếp Việt Nam. Tại sao quan hệ Việt-Mỹ quan trọng như vậy!? Như là định mệnh của nghiệp quả! Nhìn từ cả hai phía, mà phải mất những 20 năm mới bình thường hóa và thêm 15 năm nữa bình thường hóa có lúc vẫn bị trật khỏi cái trục vòng đua chính của nó; Tất cả mọi việc đều phải đợi đến điểm mốc thời gian như Trung Quốc cũng phải kéo dài 20 năm (đến 1972) cho đúng lộ trình; Khi nối lại bang giao 2 nước VN và TQ phải mua máy bay Boeing Mỹ gọi là món quà giao-tế, cho nên đừng nóng ruột và còn những chuyện tiếp nối sau nầy còn ngoạn mục hơn như giao lưu văn hoá trong lộ đồ phần mềm. Sau 15 bang giao rồi thêm 10 năm nửa là đúng kế hoặc Eurasian 100 năm 1920-2020, như là một chuyện huyền thoại, có như vậy mọi người mới không hiểu gì cả! Và cũng đũ thời gian dài để cho những ai mà không thể dút bỏ hận thù đã nằm xuống vĩnh viển trong lòng đất; Những người gọi là thấy xa muốn VN theo Mỹ sớm trước decent interval phải bị CIA Mỹ thông báo cho Việt Nam để lấy máu giãi quyết, trường hợp Đinh Bá Thi, Phạm Hùng, Vỏ Văn Kiệt, Hoàng Cơ Minh… nếu như các người trên thành công, Việt Nam sẽ tắm máu thêm hàng triệu sinh linh.
CIA cố tình đẩy ĐCS Việt Nam làm đão ngược chân lý, bỏ sau lưng hai giai cấp được ĐCS Việt Nam coi là nòng cốt xây dựng chủ nghĩa xã hội và là đối tượng được hưởng sự chăm sóc đặc biệt của chế độ này là công nhân và nông dân. Búa và Liềm ấy, hiện nay trên thực tế lại thuộc những người cùng khổ của xã hội, tựa những gì mà Hồ Chí Minh [Nguyễn Ái Quốc] đã mô tả cách đây 90 năm trong báo Le Paria: Người cùng khổ. Từ 1957 đến 1959 là thời gian sóng gió nhứt trong nội bộ lãnh đạo đảng, và đây là khúc quanh lịch sữ đánh dấu ngày đại hội đảng thứ 15, vào tháng 4, 1959, qua sức ép của trục Ma-Quỹ [CIA và KGB] đã cưởng bức Cụ Hồ rời khỏi cơ quan quyền lực, và còn giữ chiếc ghế Chủ tịch đảng hư vị, và nếu Hồ chết thì đễ chiếc Ghế-Tróng muôn đời không ai được ngồi trên đó. Quyền hạn được cưởng bức giao cho tam đầu chế Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Mai chí Thọ.
Giờ đây, Sở dĩ có chuyện ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam nói một đằng, làm một nẻo là vì họ sợ mất quyền lợi của bản thân, thực vậy, nếu chính thức tuyên bố từ bỏ chủ nghĩa xã hội thì ĐCS Việt Nam sẽ mất độc quyền lãnh đạo đất nước trong khi quyền lực lại là phương tiện cướp bóc làm giàu của đại đa số đảng viên có chức vụ mà CIA đã có mưu đồ có như vậy mới dễ bề thao túng như đã có quá nhiều kinh nghiệm với chính thể VNCH. Đây cũng nằm trong tầm ống kính của CIA, có như vậy là CIA chớ không phãi người Việt hải ngoại lung lay họ. CIA phải nuôi dưởng họ một thời gian vừa và đũ (criteria) rồi sau đó sẽ để cho chính con cháu thân thuộc của họ hạ bệ họ xuống, thật êm đẹp không đổ máu. CIA được lệnh tránh đỗ máu, dù có ai kia trong ĐCS muốn chống lại nhà nước VN, CIA cũng phải cho họ biết để triệt tiêu, như Đinh Bá Thi, Phạm Hùng, Vỏ Văn Kiệt, kể cả những người từ nước ngoài thâm nhập vào Hoàng Cơ Minh …Bản chất ĐCS bị cải biến thành tư bản Đỏ, còn riệng CIA thì họ cho đó là Nhóm Mafia tạm thời cầm quyền.
Tóm lại, việc duy trì cho ĐCS Việt Nam độc quyền lãnh đạo đất nước không gì khác hơn là để phục vụ lợi ích phi pháp của một nhóm nhỏ trong ĐCS Việt Nam, đi ngược lại lợi ích của tuyệt đại đa số nhân dân trong đó có hàng triệu đảng viên cộng sản và vì vậy quyết không thể kéo dài hơn được nữa! (Đây là lời Kissinger đã nói 1972 với Lê Đức Thọ nhân lúc nhảy múa nhân dịp giãi lao (break time, hình giãi mật trang 103) người thông dịch đã nói rỏ Mỹ bàn giao Miền Nam cho Hà Nội, và là hoà bình trong tầm tay (peace at hand) Luôn tiện có câu nữa đùa nữa thật:
– Giao miền Nam, ông lấy gì mà nuôi toàn cả nước? (trả lời) dễ lắm không thể đói được, biện chứng pháp: lịch sữ VN sẽ chưa bao giờ có diện tích trồng lương thực rộng khắp (khoai mì) như khi chúng tôi thống nhứt (biện pháp CIA dùng chiến tranh khí tượng, weather weaponry tiếp tục triệt tiêu để tái thiết áp dụng định luật Malthus)
– Không nên thù viên chức, sĩ quan miền nam mà kẻ thù sô-1 là chính bản thân bạn (hậu quả, khi chiếm miền nam thì cán bộ tham nhũng, mình là kẻ thù của mình vì đi ngược lại, gia tài chỉ đôi dép râu và chiếc ba-lô, là đầy tớ trung thành của nhân dân. Đúng y chang mình là kẻ thù của mình vì tham nhũng. Kẻ thù sô-2 là các đồng chí với nhau: Sự thanh toán tàn khốc giữa cán bộ thân Nga và Trung Quốc. Kẻ thù số-3 là toàn dân, trong đó có cán bộ sạch. Sau 35 năm thử trưng cầu dân ý thì rỏ ngay! Nhưng lúc nầy 1972, Thọ ngố ra không hiểu gì cả!
Do đó, để tránh cho ban lãnh đạo ĐCS Việt Nam một sự sụp đổ như đã diễn ra với các chính thể cộng sản tại Liên Xô và Đông Âu, thậm chí tồi tệ hơn rất nhiều vì hành xử của tuyệt đại đa số quần chúng nhân dân đáng tiếc là vẫn đậm chất nông dân theo đó cách mạng đồng nghĩa với trả thù, phục hận, cách duy nhất là mau chóng thực hiện chế độ đa đảng, điều mà Hiến pháp Việt Nam chưa bao giờ cấm và bản thân Hồ Chí Minh người sáng lập ĐCS Việt Nam đã chủ trương và thực hiện y chang như hiến pháp Hoa Kỳ
Mặc dầu vậy, không thể phủ nhận tính lịch sử của ngày 30/4/1975 vì đó là ngày đất nước Việt Nam thống nhất sau 30 năm chiến tranh, độc lập dân tộc được Chính phủ Hồ Chí Minh, tuyên bố ngày 2/9/1945 đến lúc đó mới thực sự trọn vẹn sau khi Mỹ đã hưởng quá nhiều lợi nhuận trong chiến tranh (Cho thấy siêu chính phủ Mỹ, sau 30 năm thu nhập quá nhiều lợi nhuận về buôn súng và chiếm độc quyền địa vị Siêu Cường số một trên thế giới bằng sản phẩm giết người, qua tính dụng của W.A.Harriman and Company với LX và CITIC với TQ)
Do đó theo mục tiêu của Mỹ “Ngày thống nhất đất nước” theo tôi là thích hợp nhất để diễn đạt ngày 30/4/75 và cũng là trung thành với nguyên lý “Độc lập dân tộc gắn liền với thống nhất đất nước” của chủ nghĩa nhất thể Việt hay hệ tư tưởng của người Việt. Đó là mục tiêu của nhóm tham mưu Harriman cũng y chang ngày mà Cụ Hồ tuyên bố tuyên ngôn độc lập giống hệch của Mỹ.
Thực vậy, mãi 14 năm sau bức tường Berlin mới sụp đổ còn bán đảo Triều Tiên thì chưa biết khi nào mới có thể chứng kiến Bàn Môn Điếm được tháo dỡ. Hoàn cảnh Trung Quốc và Đài Loan tuy có khác đôi chút, nhưng cũng vậy, chưa biết bao giờ mới chung một màu cờ. Lãnh đạo Nhà nước Việt Nam nên sửa đỗi tư duy xây Đài tưởng niệm chung cho các chiến sĩ hy sinh trong chiến đấu bảo vệ Hoàng sa và Trường Sa, trong đó người viết đề nghị tôn vinh các quân nhân quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh bằng cách công nhận họ là liệt sĩ. Tôi không nhằm bất cứ mục đích chính trị nào mà chỉ đơn giản nghĩ rằng tất cả những ai đã hy sinh để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam đều có quyền được ĐCSVN thay mặt nhân dân Việt Nam tri-ân và tri ân một cách xứng đáng. Trừ những kẻ phản bội tổ quốc Việt Nam, không ai có quyền tước đoạt cái quyền thiêng liêng ấy của những người lính Việt Nam Cộng Hoà đã ngã xuống trong cuộc chiến bảo vệ Hoàng sa, lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam, ý-kiến này nếu được ĐCSVN khôn ngoan thực hiện thì đó sẽ là sự khởi đầu quan trọng cho hòa hợp, hoà giải giữa những người Việt từng ở hai bờ chiến tuyến. Nhưng để có được hoà hợp, hoà giải dân tộc thực sự và bền vững thì ĐCSVN phải thay đổi căn bản tư-tưởng về vấn đề này. Hoà hợp, hoà giải dân tộc là xuất phát từ lợi ích chung, lợi ích quốc gia nên dứt khoát không phải là sự ban phát của nhà cầm quyền mà phía bên kia là kẻ chịu ơn, không phải là sự tha thứ, khoan dung dành cho những đứa con hư biết hối lỗi như cách ĐCS Việt Nam thể hiện bấy lâu nay. Hoà hợp, hoà giải dân tộc là biết tôn trọng và tốt hơn nữa, biết nhân nhượng những quan điểm chính trị khác biệt, kể cả đối lập để phụng sự Tổ quốc Việt Nam một cách tốt nhất, hiệu quả nhất. Nói cách khác, hoà hợp, hoà giải dân tộc là chấp nhận chung sống của các quan điểm chính trị dị biệt. Tất cả những điều kiện và yếu tố trên đây cũng đã vào lộ trình mà CIA cẩn thận xắp xếp theo từng giai đoạn điễm mốc thời gian (decent Interval)
Cần lưu ý rằng chính sách đoàn kết toàn dân tộc mà ĐCSVN luôn đề cao trước hết phải là đoàn kết chính trị, tức đoàn kết các quan điểm chính trị dị biệt bởi nếu cùng chính kiến thì cần gì phải đoàn kết. Đất nước Việt Nam không của riêng ai và vì vậy sẽ là có tội nếu ĐCS Việt Nam chần chừ hoặc tồi tệ hơn, không thực tâm thực hiện hoà hợp, hoà giải dân tộc để mọi người Việt bất luận chính kiến đều có cơ hội cứu nước trước nguy cơ Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa nói riêng, lãnh thổ Việt Nam nói chung, rõ ràng hơn bao giờ hết!
Để đúc kết, một lần nữa toàn dân kêu gọi ban lãnh đạo ĐCS Việt Nam mau chóng thực hiện chế độ đa đảng ở Việt Nam bởi nếu không, Hoà hợp, hoà giải dân tộc sẽ lại trở thành lừa dối dân tộc với hậu họa đã có thể nhìn thấy trước vô cùng nguy hiểm cho một cuộc tắm máu (Dĩ nhiên Mỹ sẽ không để xảy ra vì mọi việc Mỹ đều tĩ mĩ xắp xếp theo lộ đồ trước cả rồi) Có những món nợ trả được, có những món nợ không thể trả được, dù họ có thực sự xin lỗi cũng không làm sao chuộc lại được những mất mát, những băng hoại, những suy đồi mà chủ thuyết CS ngoại lai mang đến cho dân tộc ta. Tam Cương-Ngũ Thường bị đảo lộn, gốc rễ gia đình bị xói mòn thì làm sao xã hội có thể thăng tiến, trong sạch được, làm sao có thể tạo ra một con người đích thực được nữa, và đó là những tội ác trên mọi tội ác của đảng CS.
Nhưng lịch sử là lịch sử, sự thật lịch sử cần tôn trọng tuyệt đối, nói sai lịch sử về một số chi tiết có thể gây nghi ngờ về nhiều điều lớn hơn, nhưng lịch sữ vẫn là lịch sữ, phãi đễ cho thế hệ đời sau phán xét... Những gi CSVN làm tự họ biết, không riêng gi những nhà viết sữ VN mà còn có các nhà Báo, nhà Viết sữ học Quốc tế ghi lại
CSVN đã thật sự hết thời rồi như một con điếm về già thì chẳng còn quyến rũ dược ai nữa. Toàn thể dân tộc VN đã thấy rõ bộ mặt của họ, nên tự động rút lui, đừng để người khác tống cỗ xuống một cách đau đớn, nên nhớ rằng dân tộc VN không muốn đổ máu một cách vô ích một lần nữa. Nhưng nếu cần thì vẫn cứ phải làm thôi, làm một lần cho dứt khoát, thế thôi! Nên noi gương quan thầy Soviet, dù sao thi họ vẫn còn có chút lương tri và thông minh nhiều lắm
Nhiều người Việt đã lầm tưởng ngày 19/8/1945 và ngày 30/4/1975 là những ngày lịch sử của Tự Do và Độc Lập, nhưng sự thật có một thế lực đen trong bóng tối đã đạp đổ vì quyền lợi buôn vũ khí cũa họ, mà người Việt không thể nào hiễu nổi. Nhưng số phận của Đất nước hình cong như chữ S này quả là lắm lận đận và gian truân; 65 năm của miền Bắc và 35 năm của miền Nam VN đã chẳng mang lại ấm no, hạnh phúc cho người Việt mà chỉ có lợi cho thiểu số tay sai của hai miền vì địa vị danh lợi lên nắm quyền lực. Và chính những người tay sai kém hiểu biết nhưng đầy quyền lực này đã a tòng với trục Ma Quỹ đẩy vận mạng của nước VN vào vòng lao khổ

Friday, December 17, 2010

Mô Hình Sụp Đổ của Chế Độ C.S. Tại VN

Có rất nhiều chỉ dấu báo trước sự cáo chung của chế độ Cộng Sản tại Việt Nam. Những thực trạng xãy ra tại VN hiện nay rất phù hợp và tương tự như tình hình ở Liên Sô và các nước Đông Âu trước khi tan rã. Ta thử lược qua vài chỉ dấu đưa đến sự sụp đổ của chế độ CS tại VN trước khi bàn đến sự sụp đổ này sẽ diễn ra trong bối cảnh như nào.
Sai Lầm Về Chủ Nghĩa Đưa Đến Chính Sách Khinh Miệt Toàn Dân
Từ ngàn xưa trong đạo trị quốc, từ Đông sang Tây bao giờ một quốc gia muốn cường thịnh, xã tắc cơ đồ muốn bền vững, cấp lãnh đạo đều phải lấy dân làm trọng. Do đó mà Mạnh Tử hơn 2.300 năm trước đã có câu “Dân vi quý, Xã Tắc thứ chi, Quân vi khinh”. Câu nói trên có ý rằng Dân là quý (trọng) nhất, kế đến là Sơn Hà Xã Tắc (Quốc Gia) và sau cùng mới đến Vua (Người Lãnh Đạo). Đế quốc La Mã được hùng cường trong một thời gian dài cũng là nhờ biết tổ chức xã hội theo mô thức dân chủ và lấy ý kiến của dân (Citizen) làm chính sách.
Chủ nghĩa Cộng Sản, về căn bản đã không tôn trọng con người. Lý tưởng Cộng Sản là mục tiêu tối thượng trong khi con người chỉ là phương tiện thực hiện cải tạo xã hội. Phối hợp với Biện Chứng Pháp, con người rõ ràng chỉ là công cụ để thực hiện chủ nghĩa không tưởng đó mà thôi.
Vì quá quen thuộc với cách hành xử độc đoán và coi rẽ người dân, Cộng Sản Việt Nam đã vi phạm trầm trọng nguyên tắc lấy dân làm gốc mà tất cả các nước Dân Chủ Tự Do đều tôn trọng. Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc (1) là một văn kiện xiển dương nhân quyền quan trọng nhất của nhân loại ngày nay. Việt Nam là thành viên Liên Hiệp Quốc nhưng hoàn toàn không tôn trọng Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền này. Đó là sự khinh miệt các quyền căn bản của toàn dân Việt Nam và lừa dối thế giới.
Từ nguyên thủy, đảng CSVN nắm quyền cai trị toàn dân không qua bất cứ một cuộc bầu cử dân chủ nào. Không một chức vụ công quyền từ thượng tầng đến cơ sở mà người dân được quyền ứng cử, ngoài trò hề “Đảng cử, Dân bầu”, kể cả Quốc Hội đại diện cho dân. Điều 83 của Hiến pháp CSVN 1992 xác định “Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất của nước Cộng Hoà XHCN Việt Nam... Quốc hội thực hiện quyền giám sát tối cao đối với toàn bộ hoạt động của Nhà nước”. Nhưng người dân có được quyền tự ứng cử làm Đại Biểu Quốc Hội hay không?
Luật sư Cù Huy Hà Vũ đã từng nạp đơn xin ứng cử làm Đại Biểu Quốc Hội nhưng không bao gìờ được đảng cầm quyền chấp thuận. Không cho người dân thường được quyền tham chính, đó là một sự khinh miệt trầm trọng nhất vai trò của người dân trong hệ thống công quyền của CSVN.
Những quyền căn bản khác của người dân như quyền được biết những Hiệp Ước ký kết với ngoại bang về biên giới lãnh thổ và lãnh hải, quyền được thể hiện lòng yêu nước qua việc biểu tình phản đối ngoại bang chiếm cứ biển đảo của Việt Nam đều bị cấm đoán. Những quyền công dân khác như quyền có ý kiến về việc khai thác Bauxite gây nguy hại môi trường ảnh hưởng trực tiếp đến ngưới dân, chưa kể đến vấn đề an ninh quốc gia.
Việc cho ngoại bang thuê rừng đầu nguồn làm thiệt hại tài nguyên và có nguy cơ mất đất biên giới vĩnh viễn. Dự án Đường Cao Tốc vay mượn tốn kém phải trả hàng mấy thế hệ. Thất thoát tài sản quốc gia qua tập đoàn Vinashin hàng chục tỷ USD v..v… Người dân thường lúc nào cũng bị cấm đoán không được bàn tới vì đó là “bí mật quốc gia” hoặc “vấn đề nhạy cảm”. Đây là sự khinh miệt vai trò của người công dân trước sự tồn vong của đất nước. Quyền tự quyết tối thượng của dân tộc để được bảo vệ tổ quốc và bảo vệ các thế hệ tiếp nối mai sau bị ngăn cấm một cách trắng trợn.
Những quyền căn bản khác được minh định trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền luôn luôn bị chà đạp. Chẳng hạn quyền Tự Do Ngôn Luận: Cả một xã hội hơn 80 triệu con người Việt Nam tuyệt đối không có lấy một tờ báo hay cơ quan truyền thông tư nhân nào! Những quyền khác như Tự Do Tín Ngưỡng, Tự Do Tư Tưởng, Tự Do Phát Biểu, Tự Do Lập Hội v..v… hoàn toàn bị kềm chế! Đó là sự kinh miệt quốc dân và lừa dối dư luận.
Khủng Hoảng Kinh Tế Gây Ra Bởi Tập Đoàn Bất Tài Tham Nhũng
Việt Nam được cai trị bởi 15 Ủy Viên Bộ Chính Trị và 160 Ủy Viên Trung Ương đảng CSVN. Đây là một tập đoàn hoàn toàn được bè phái cất nhắc dựa trên lòng trung thành và phe cánh nên khả năng và học vấn chỉ là yếu tố phụ thuộc. Không một Ủy Viên nào được người dân tín nhiệm bầu lên nên điều hiển nhiên là các Ủy Viên này không có bổn phận phải phục vụ nhân dân mà chỉ có nghĩa vụ với bè phái và người đở đầu mà thôi!
Đại đa số trong 15 thành viên Bộ Chính Trị đều có trình độ học vấn rất thấp và không thông hiểu các định luật kinh tế, không có khả năng ngoại ngữ để nghiên cứu. Hầu hết chưa vượt qua trình độ Trung Học Phổ Thông nhưng theo danh sách cung cấp bởi đảng CSVN cho biết trong 15 thành viên này, 5 người có bằng Tiến Sĩ, 10 người còn lại đều có bằng cử nhân hoặc cao hơn. Thật ra hầu hết đều là những bằng cấp được gọi là “Tại Chức”, có nghĩa là vừa công tác vừa học thêm. Một cán bộ cao cấp càng cần giữ thể diện với nhân dân và thuộc cấp nên vấn đề bằng cấp cũng ưu tiên thuộc về diện “chính sách”.
Với một tập đoàn lãnh đạo toàn “trí thức” của Bộ Chính Trị đảng CSVN như vừa kể, cộng thêm quyền lực tuyệt đối không một cơ quan nào kiểm soát được, kể cả Quốc Hội, guồng máy tham nhũng mặc tình vơ vét. Từ tài sản công biến thành của riêng qua chính sách “Hoá Giá” (bán rẽ cho cán bộ), đất đai tài sản nhân dân bị “Quy Hoạch” (bồi thường rẻ mạt giống như xung công) chuyển giao cho “Tập Đoàn” gồm toàn thân nhân giòng họ của Lãnh Đạo. Cho thuê biển, thuê rừng. Đơn cử một thí dụ: Dự án “đường cao tốc Bắc Nam” sau khi hoàn tất tốn khoảng 56 đến 60 tỉ USD, nếu tính theo lạm phát phí tổn có thể cao hơn. Như vậy hợp đồng khi duyệt ký Thủ Tướng được bao nhiêu phần trăm? Nên nhớ chỉ 1% thôi cũng đã là 600 triệu USD rồi. Đó cũng là lý do vì tranh ăn nên phe “Thủ Tướng” bị thất thế tại Quốc Hội.
Với trình độ kém cỏi và lòng tham lam vô độ như thế, nền kinh tế Việt Nam XHCN không “Xuống Hố Cả Nước” mới thật là chuyện lạ!
Khát Vọng Dân Chủ Của Toàn Dân
Khát vọng Dân Chủ là bản năng tự nhiên của tất cả mọi dân tộc trên hoàn vũ, không riêng gì dân tộc Việt Nam. Trong lúc cả thế giới đang tiến dần đến Toàn Cầu Hóa, internet được sử dụng rộng rãi khắp mọi nhà thì tại Việt Nam và Trung Quốc tường lửa hiện diện khắp mọi nơi. Yahoo và Google bị ép buộc phải cung cấp tin tức của các nhà bất đồng chính kiến. Tuy nhiên, khát vọng Dân Chủ tại Việt Nam lúc nào cũng bỏng cháy qua các nhà hoạt động Dân Chủ, đa số là trí thức gồm Bác Sĩ, Luật Sư, Nhà Văn, Ký Giả, Linh Mục, Thượng tọa... Nhiều nhà tranh đấu bị bắt bớ, tù đày và bị quản thúc tại gia như Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Trần Khải Thanh Thủy, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Lý, Thích Quảng Độ, Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Cù Huy Hà Vũ… Tội của họ là yêu nước và đòi hỏi Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho dân tộc Việt Nam.
Các Bloggers mấy năm gần đây gần như không còn sợ hãi. Nhiều người bị bắt giam như Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, anh Ba Sàigòn tức luật sư Phan Thanh Hải v..v…hoặc bị hăm dọa như Mẹ Nấm Lê Thị Như Quỳnh, Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu…
Qua những nhận định trên về tính cách độc tài toàn trị đưa đến kinh miệt người dân, tập đoàn bất tài tham nhũng khiến đất nước cạn kiệt tài nguyên, kinh tế càng khủng hoảng đời sống người dân càng khốn khó, cộng thêm với khát vọng Dân Chủ của toàn dân… Tất cả sẽ kéo theo sự sụp đổ của chế độ. Câu hỏi đặt ra là:
CSVN Sẽ Sụp Đổ Theo Cách Thế Của Liên Sô Năm 1990?
Tình hình Việt Nam ngày càng gần giống như tình trạng Liên Sô trước khi sụp đổ. Sự đổi mới nửa vời, thiếu cởi mở chính trị, tham nhũng lan tràn, đồng tiền mất gía và nạn lạm phát trầm trọng, nhất là gía cả thực phẩm lên cao cùng cực. Sự phẩn nộ của toàn dân, kể cả một số cán bộ đảng CS, gần như không còn kềm chế nổi.
Tháng 5 năm 1990 gió đổi chiều trên Liên Bang Sô Viết. Boris Yeltsin được bầu làm chủ tịch chủ tịch đoàn Sô Viết Tối Cao (chủ tịch Quốc Hội Liên Bang) và Mikhail Gorbachev đang làm Tổng Bí Thư đảng kiêm Chủ Tịch nước. Do chính sách Glasnost (cởi mở và tự do phát biểu) và Perestroika (tái cấu trúc) mà nhóm bảo thủ chống lại Gorbachev và muốn làm đảo chánh. Trước đó một năm, Đặng Tiểu Bình, một lãnh tụ cấp tiến Trung Hoa Đỏ, vào tháng 6-1989 đã ra lệnh cho quân đội thẳng tay tàn sát phong trào dân chủ tại Thiên An Môn.
Tháng 8-1991 khi Gorbarchev bị giữ tại Crimea. Boris Yeltsin và đám đông dân chúng can đảm chống lại phe “đảo chánh". Đài truyền hình ABC phát hình toàn thế giới cảnh Diane Sawyer phỏng vấn Boris Yeltsin bên trong toà nhà Sô Viết Tối Cao trong khi đoàn chiến xa bao vây bên ngoài sẵn sàng nhả đạn. Tình hình cực kỳ căng thẳng. Một vụ Thiên An Môn thứ nhì sắp sửa xãy ra trong cái nôi Cộng Sản? Nhưng sau đó, lực lượng “đảo chánh” rút lui trước khí thế của đám đông dân chúng quyết tâm bảo vệ nền Dân Chủ non trẻ vừa mới thành hình.
Chế độ Cộng Sản coi như cáo chung! Trước ống kính truyền hình, Boris Yeltsin đứng trên chiến xa bên ngoài toà nhà Quốc Hội đọc bài diễn văn trong đó có một câu để đời “Cộng Sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó”. Cả thế giới thở phào nhẹ nhõm. Thành trì Cộng Sản đã thực sự sụp đổ từ đây! Chấm dứt 40 năm chiến tranh lạnh mấy lần suýt hủy diệt nhân loại bởi vũ khí hạt nhân.
Hiện nay Hoa Kỳ đang thay đổi chính sách tại Á Châu và nhất là tại Đông Nam Á. Hoa Kỳ đã có thái độ cứng rắn hơn với Trung Cộng trong khi xích lại gần hơn với Việt Nam. Mọi người Việt từ quốc nội cho đến khắp mọi nơi trên thế giới cùng bày tỏ niềm hân hoan và hy vọng cho cuộc liên minh và đối đầu mới này. Tuy nhiên, chúng ta vẫn hoài nghi về tính khả thi này của CSVN. Đây là một chế độ chuyên chế, độc tài toàn trị và cực kỳ tham nhũng.
CSVN muốn kéo dài thời gian thống trị hết đời con sang đến đời cháu vinh thân phì gia nên ngày càng lệ thuộc Trung Cộng và càng tỏ ra nhu nhược đớn hèn. CSVN chấp nhận thà mất Nước chứ không để mất Đảng!!! Rất khó cho cấp lãnh đạo CSVN phải hy sinh quyền lực và đời sống vương giả để chịu hy sinh cho nền độc lập vững bền cho dân tộc bằng cách bước ra khỏi quỹ đạo Trung Cộng. Sau đại hội 11, đảng CSVN cũng vẫn ở vào vị trí chư hầu như từ trước đến nay vì các lý do sau:
- Chưa có một lãnh tụ CSVN nào đủ tầm vóc thực hiện đổi mới như Mikhail Gorbachev qua Perestroika và Glasnost. Người lãnh đạo đó phải dám nói “không” với CS Trung Hoa và thực hiện đúng mức chính sách liên kết với Hoa Kỳ và Đông Nam Á để bảo vệ tổ quốc. Phải chấp nhận có tiếng nói đối lập và lắng nghe đối lập. Phải bỏ điều 88 bộ luật hình sự dùng để khép tội những nhà bất đồng chính kiến và để đàn áp các Bloggers. Người lãnh tụ đó phải có bản lãnh và can đảm từ chức như Gorbachev đã làm khi Liên Bang Sô Viết tan rã. Một vài nhà phân tích ngoại quốc cho rằng Nguyễn Chí Vịnh có thể đóng được vai trò này. Tuy nhiên, hầu hết mọi người Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước đều rất hoài nghi về tâm địa và thủ đoạn của Vịnh. Không khéo đây là một Lê Chiêu Thống tân thời sẳn sàng đem dâng sơn hà cho giặc... Phải chờ sau đại hội 11 để Vịnh chính thức vào Trung Ương đảng và sau đó được đề cử vào Bộ Chính Trị. Nhưng phần chắc là vận mạng dân tộc sẽ thê thảm hơn nhiều trước thành tích của Vịnh trong Tổng Cục 2 (tình báo quân đội) và những thập thò trao đổi tin tức với Cục Tình Báo Hoa Nam.
- Cấp lãnh đạo CSVN chưa sẵn sàng từ bỏ quyền lực để chấp nhận một lãnh tụ kiểu “Boris Yeltsin Việt Nam”. Điểm qua các thành phần lãnh đạo CSVN tham gia đại hội 11 sắp tới, ta chỉ thấy xoàng xỉnh, không một khuôn mặt sáng gía nào có thể mạnh dạn đứng ra bảo vệ sự độc lập của Quốc Hội (dù đó chỉlà Quốc Hội bù nhìn được đề cử bởi Mặt Trận Tổ Quốc). Quốc Hội CSVN phải thực sự giám sát việc làm của đảng CSVN. Phải có kiến thức để hiểu biết vấn đề quốc gia. Phải lắng nghe ý kiến của giới trí thức và chuyên gia Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước. Các vấn đề lớn như dự án Bauxite rất nguy hại cho an ninh quốc phòng, môi trường và cả về kinh tế. Cho thuê đất đai biên giới và rừng đầu nguồn, hủy diệt thảm thực vật gây ngập lụt cho hạ lưu và có nguy cơ mất luôn phần đất cho thuê vì dân Tàu định cư vĩnh viễn trên đất đó. Dự án Đường Cao Tốc vay mượn phải trả đến đời con cháu cũng chưa dứt... Quốc Hội đó phải có trách nhiệm và biện pháp bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải và hải đảo như Hoàng Sa và Trường Sa, vô hiệu hoá các công hàm ngoại giao và hiệp định biên giới mà chính quyền CSVN đã ký kết với Trung Cộng…Tóm lại Quốc Hội đó phải có thực quyền để bảo vệ quyền lợi cho dân tộc Việt Nam chứ không phải làm bình phong cho đảng CSVN dể bề thao túng.
Chắc chắn là chế độ CSVN phải sụp đổ. Nhanh hay chậm tùy hoàn cảnh và thời cơ. Nhưng nếu CSVN không sụp đổ một cách ôn hòa theo cách thế của Liên Sô vì thiếu lãnh đạo tầm cở và có bản lĩnh. Vậy mô thức sụp đổ tương tự nào có thể xãy ra cho CSVN ? Sau đây là những vấn nạn của chế độ này và các hệ quả của nó đưa đến mô hình sụp đổ:
1. Lòng dân căm phẩn vì “Đại Họa Mất Nước”:
Chúng ta vẫn có lý do khi tin rằng tập đoàn lãnh đạo CSVN từ thượng tầng cho đến các cấp vẫn "mũ ni che tai", lo tom góp tài sản riêng cho gia đình, dòng tộc để chuyển ra nước ngoài. Họ ý thức rất cao một phong trào quần chúng trên địa bàn rộng lớn sẽ nổ ra bất cứ lúc nào. Lòng dân đang nung nấu là vấn đề không thể chối cãi hay che dấu được. Với bản chất ươn hèn với ngoại bang nhưng lại tham tàn và bạo ngược với quần chúng nhân dân, đảng CSVN sẽ không đủ can đảm chọn thái độ tích cực bảo vệ tổ quốc và cải tổ chế độ cho một nền móng Dân Chủ Pháp Trị vững bền. Chắc chắn sau Đại Hội 11, CSVN lại càng thêm bộc lộ tính nô bộc đối với người thầy và cũng là ông chủ lớn Trung Quốc. Đảng CSVN không có những cá nhân đầy đủ bản lĩnh như Gorbachev và Yeltsin nên vấn đề chuyển giao quyền lực êm thấm sẽ vô phương xãy ra. Sẽ có một sự liên kết rộng rãi để hình thành một khối đại thể dân tộc trước “Đại Họa Mất Nước”
2. Cuộc sống người dân ngày càng lầm than khốn khổ:
Do nạn lạm phát phi mã, tình hình đời sống của giới bình dân và quãng đại quần chúng cực kỳ bi thảm (3). Thống kê chính thức của nhà nước CSVN cho biết lạm phát tăng 11% các mặt hàng, riêng thực phẩm tăng 15%. Nhưng thực ra theo thống kê không chính thức của người dân cho thấy nhiều mặt hàng đặc biệt là thực phẩm đã tăng lên đến 50%. Nạn lạm phát tại Việt Nam phần lớn do dân chúng không tin tưởng vào thị trường và giới chức có thẩm quyền cấu kết gian thương đầu cơ tích trữ tạo lợi nhuận riêng. Cộng thêm hối xuất đô la lên do các “đại gia” bỏ tiền thu mua đô la nên tiền Việt Nam xuống gía 17% (gía chính thức ngân hàng công bố nhưng không có đô la để đổi), thị trường chợ đen chênh lệch trên dưới 30%.
Chính phủ vội vã tăng lãi xuất lên (thông báo chính thức 9% và có thể cao hơn nữa) để chận đứng lạm phát. Đây là quyết định sai lầm tệ hại nhất khi bắt chước FED của Hoa Kỳ, thay vì chận đứng tệ nạn đầu cơ. Hành động tăng lãi xuất đó cũng chận luôn đà tăng trưởng kinh tế vốn dĩ đã èo uột rồi! Đời sống nhân dân càng khó khăn gấp bội bởi sự tối tăm của các chính sách kinh tế ngu muội và sai lầm. Hố cách biệt giàu nghèo giữa giới đặc quyền đặc lợi và quảng đại quần chúng càng chênh lệch hơn bao giờ hết. Đại đa số người dân lao động nghèo khó đang vật vã bán thân vì miếng cơm manh áo. Lòng căm phẩn dâng cao đến mức độ người dân khó thể nào tiếp tục chấp nhận được.
Hàng triệu công nhân làm việc cho các công ty cả nội địa lẫn ngoại quốc đang bị bóc lột sức lao động một cách tàn tệ và bị chèn ép, hành hạ bởi giới chủ nhân ngoại quốc hàng ngày. Dưới sự giám thị và tiếp tay đàn áp của chính quyền, qua sự móc ngoặc giữa “công đoàn nhà nước” với giới chủ nhân, nhân công chịu đựng không khác gì một cổ hai tròng. Trắng trợn nhất là đạo luật cấm công nhân đình công đi ngược lại mọi công pháp quốc tế và là đòn chí mạng đánh vào công nhân vì sự tự vệ duy nhất của họ là đình công!!! Bảo vệ chủ nhân ngoại quốc đàn áp chính người dân của mình: Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện hình là đảng Mafia phản dân hại nước.
Thêm vào đó, mấy chục triệu nông dân đang khốn khổ vật vã đói khát trên vựa lúa do chính công sức mình tạo nên. Tại sao nông dân nghèo túng và đói khổ như vậy? Đó là do chính sách cho vay khắc nghiệt của ngân hàng nhà nước và chính sách thu mua đầy dẫy bất công. Khi cho nông dân vay vốn để mua giống, phân bón, thuốc sâu rầy và nhiên liệu v..v... nông dân phải chịu tiền lời cao và các hợp đồng ràng buộc. Khi thu hoạch, gía cả bị kềm lại có chủ ý và nông phẩm được thu mua rẽ mạt bởi tư nhân vì tập đoàn nhà nước… không đủ kho chứa! Chưa kể lề thói quan liêu vô trách nhiệm của các “Tổng Công Ty” khi ký hợp đồng cung cấp gạo và nông phẩm gía rẽ cho ngoại quốc làm thiệt hại nông dân mình. Góp phần đánh gục nông dân là thiên tai, bão lụt, hạn hán, sâu rầy mà không được chính quyền quan tâm trợ giúp. Có thời đại nào trong lịch sử Việt Nam mà con cái của nông dân phải bị bán đi làm tì thiếp, nô lệ tình dục và làm lao nô khắp nơi trên thế giới vì nghèo đói? Duy nhất chỉ có thời đại Cộng Sản mới sản sinh những tai họa quái đản cho dân lành.
3. Chính sách sai khiến, đàn áp trí thức và tôn giáo:
Đảng CSVN lo sợ giới trí thức và tôn giáo lãnh đạo toàn dân nổi dậy chống lại chính quyền nên đã sử dụng triệt để công an và những phần tử bất hảo, vô thần, đàn áp những nhà trí thức bất đồng chính kiến và các lãnh tụ tôn giáo, làm cho nhân tâm càng thêm công phẩn. Sức chống đối càng thêm được tập trung và quyết liệt hơn khi thời cơ đưa tới. Sẽ có một cuộc Cách Mạng Toàn Dân! Một phong trào quần chúng liên kết nhau lan rộng trên bình diện toàn quốc chống lại bạo quyền để bảo vệ đất nước. Đảng CSVN sẽ bị phân hóa và bị vỡ ra làm hai hay nhiều mảnh là chuyện hoàn toàn có thể xãy ra.
Ta có thể nhìn thấy được rõ ràng, chỉ cần một biến cố gây tác động nhân tâm rộng lớn, hoặc một sự đàn áp thô bạo sẽ như một mồi lửa dấy động mọi thành phần nhân dân. Những người đang bất mãn đời sống nhọc nhằn nghèo khó và căm ghét chính quyền. Giới trí thức và những nhà hoạt động Dân Chủ cùng tập thể thanh niên sinh viên nếu biết vận dụng quần chúng nhân dân thì các lực lượng công nhân, nông dân sẽ là nòng cốt đứng lên lật đổ bạo quyền.
Tiếp tay để tạo cuộc Cách Mạng Quần Chúng là các khối giáo dân Công Giáo, Phật Giáo, Tin Lành, Hòa Hảo…Lực lượng sinh viên học sinh HS-TS-VN, các tổ chức Dân Oan và quảng đại quần chúng sẽ cùng tham gia. Tổ chức chính đảng Quốc Gia sẽ cùng sát cánh với các lực lượng nhân dân để tạo nên cuộc Cách Mạng Toàn Dân. Các chính đảng và tổ chức đấu tranh tại Hải Ngoại sẽ vận động Quốc Tế yểm trợ phong trào Dân Chủ của nhân dân Việt Nam, vận động Quốc Tế để cùng áp lực Trung Cộng không được can dự vào nội bộ Việt Nam giải cứu đàn em. Đồng bào Hải Ngoại sẽ sát cánh cùng Quốc Nội yểm trợ mọi phương tiện đấu tranh giải trừ quốc nạn Cộng Sản…
Xem ra cuộc Cách Mạng Toàn Dân của Việt Nam sẽ mang màu sắc tương tự một cuộc nổi dậy của nhân dân Romania chống chế độ độc tài Cộng Sản, lật đổ và xử tử hình nhà độc tài Nicolae Ceausescu. Rất khó cho Việt Nam có được cuộc cách mạng nhung như là một diễn biến hòa bình, hay một cuộc cách mạng màu do bởi sự ngoan cố và tham lam vô độ của đảng CSVN. Một cuộc Cách Mạng Toàn Dân có lẽ sẽ là giải pháp thích hợp nhất để bảo vệ giang sơn gấm vóc do cha ông để lại. Đây là lúc từng đảng viên đảng Cộng Sản Việt Nam nên sám hối, trở về với dân tộc. Bài học của đảng Cộng Sản Liên Sô được “hạ cánh an toàn” nhờ không đàn áp nhân dân khốc liệt như đảng Cộng Sản Romania đáng để cho người Cộng Sản Việt Nam suy ngẫm.

Quốc Phùng
Dec. 2010

Monday, November 8, 2010

Luật Sư Lê Thị Công Nhân Bị Mật Vụ A42 Bắt Giữ, 4-11-2010

Việt Báo Thứ Sáu, 11/5/2010, 12:00:00 AM

Luật Sư Lê Thị Công Nhân Bị Mật Vụ A42 Bắt Giữ, 4-11-2010

Vào lúc gần 1h chiều ngày thứ 5, 4 - 11 - 2010 sau khi ăn trưa với 2 người bạn học cùng trung học tại nhà hàng Thái Lan 84 - Lý Thường Kiệt, Luật sư Lê thị Công Nhân bị 6 mật vụ A42 (1 lái xe), tất cả mặc thường phục, bắt giữ ngay tại cửa nhà hàng trước mặt những người bạn, và bị đưa về công an phường Trần Hưng Đạo và phường Phương Mai cho tới 8h tối mới thả ra.
Luật sư Lê thị Công Nhân cho biết tại tầng 2 công an phường Trần Hưng Đạo, 4 mật vụ 2 nam 2 nữ (Công Nhân biết tên 3 người: Hoàng Quân, Doãn Anh Thủy, Vũ) thay nhau thẩm vấn cô liên tục từ 2h chiều cho tới tận 7h tối. Nội dung thẩm vấn về 3 vấn đề:
- Các bài thơ và các cuộc trả lời phỏng vấn (tất cả đều được in sẵn ra giấy) và yêu cầu Công Nhân ký vào. Công Nhân cho biết cô đã ký vào tất cả 5 bài thơ mà họ đã in sẵn ra vì nó đúng là của cô, là các bài thơ: Dòng sông rửa tội; Tàu cao tốc quê em; 16 chữ vàng vọt; Uất ức Biển ta ơi!; Tôi muốn hôn lên sự thật. Công Nhân còn nói với họ là thiếu 2 bài sao không in ra nốt, là bài I have a dream - Tôi có một giấc mơ và Road to Perdition - Con đường đi tới diệt vong. Các bài phỏng vấn được in ra thì Công Nhân không ký vì cô cho rằng mình không thể nhớ hết chính xác từng câu chữ đã nói và đây là cuộc thẩm vấn của một vụ án sẽ được khởi tố nên cô muốn sự chính xác và cô thật sự không thể nhớ chính xác mình đã nói gì. Mật vụ nói không quan trọng, không ký không sao nhưng vẫn kỳ kèo mỉa mai các kiểu để bắt cô ký.
Mật vụ cay cú từng câu chữ trong các bài thơ, mật vụ Thủy nói "Tôi thấy chị toàn nói sai sự thật, tôi không bao giờ nể trọng những kẻ như chị. Chị dám nói đảng cộng sản là "chết tiệt" à (bài thơ Dòng sông rửa tội). Chị xóa bỏ vai trò của đảng như thế à." Công Nhân đáp "Cái gì tốt sẽ được ghi nhận vì đó là sự thật khách quan." Các mật vụ nói "Tất nhiên rồi, cả đất nước cả dân tộc tôn thờ bác Hồ và Đảng, chẳng lẽ họ sai chị đúng à?" Mật vụ hỏi Công Nhân "Cảm hứng ở đâu, ai gợi ý mà chị viết những bài thơ như vậy?" lại còn bảo "Mà thơ chị đọc cũng hay đấy, nhiều cảm xúc", và còn bảo "Chị cứ chống đối Đảng và nhà nước như vậy trong khi toàn dân theo Đảng, chị không thấy mình lệch lạc à?". Mật vụ Quân còn nói "Tôi chả hiểu chị nghĩ gì, đất nước mình tốt đẹp như thế mà chị cứ xuyên tạc. Tôi thấy tôi rất tự do, thoải mái và hạnh phúc !" Đến đoạn này thì Công Nhân không nhịn được nữa, đáp "Tôi vô cùng hân hạnh vì được tiếp xúc với anh, lâu lắm rồi tôi không nghe ai nói như vậy ! Chúc mừng niềm sung sướng của anh" Anh này nghe vậy mặt đỏ dừ nhưng vẫn cố vênh lên để chứng tỏ ta đây tự do và hạnh phúc thật sự. Công Nhân không kìm được nói "Ối giời ạ ! Trong phòng này đang có một người hạnh phúc tên là Quân" Không hiểu sao cả phòng cùng cười ồ lên một cách thích thú, nhưng sau đó thấy mình hớ nên đám mật vụ tắt ngay nụ cười nhưng mặt vẫn đỏ dừ vì cố nín cười. Tội nghiệp! Làm công an dưới chế độ độc tài khổ thế đấy, cười cũng không dám ! Nào ai hiểu cho !
- Nội dung thứ 2 mật vụ thẩm vấn Luật sư Lê thị Công Nhân là về việc tái khởi động Công đoàn Độc lập. Công Nhân cho biết câu hỏi duy nhất cô trả lời trong nội dung này là cô thừa nhận có ý tưởng tái khởi động Công đoàn Độc lập của một nhóm người, trong đó có cô, và cô còn nói với họ việc Công đoàn Độc lập là hoàn toàn cần thiết và bình thường cho giới công nhân. Mật vụ Thủy và Quân đặc biệt nhấn mạnh "Việc thành lập tổ chức tại Việt Nam là vi phạm pháp luật và sẽ bị xử lý thích đáng." Công Nhân đáp "Chị đang sỉ nhục Hiến pháp đấy. Lập hội là quyền của người dân." Mật vụ tái khẳng định "Chúng tôi không cần biết Hiến Pháp, Việt Nam không cho phép lập các tổ chức. Lập tổ chức là vi phạm pháp luật. Riêng việc lập các tổ chức thì nhà nước không bao giờ chấp nhận, đó là ranh giới của việc đi tù." Công Nhân đáp "Nếu thấy vi phạm pháp luật và sai trái thì cứ xử lý đi, cớ gì ta lại buông tha cho nhau chứ."
- Nội dung thứ 3 Công Nhân bị thẩm vấn là mối quan hệ với 3 người bạn, là Trần Ngọc Thành, Đoàn Viết Trung và Ngô Duy Quyền. Cô nói cô công nhận có quan hệ bạn bè với những người này, và đó là điều duy nhất cô trả lời trong nội dung này. Mật vụ gặng hỏi sâu về những mối quan hệ đó và nhận định của cô về những người trên, cô hoàn toàn không trả lời thêm bất kỳ điều gì. Cô nói "Nhưng mối quan hệ của tôi là bình thường và riêng tư. Tôi có quyền kết bạn với những người tôi muốn. Với lại các anh chị biết quá rõ rồi còn gì và tôi rất ghét kiểu đạo đức giả."
Cuối buổi làm việc, mật vụ Quân nói "Yêu cầu chị 8.30h sáng mai đến trụ sở công an phường Phương Mai để tiếp tục làm việc điều tra về những hành vi vi phạm pháp luật của chị." Công Nhân đáp "Các anh là đại diện cho chính quyền nhà nước mà bắt cóc tôi giữa đường, thẩm vấn tôi cả ngày hôm nay giờ lại mời mồm đi thẩm vấn tiếp à ? Chính quyền kiểu gì vậy? Đấy mà là chính quyền sao? Tôi không đi." Anh này nói "Tùy chị, nhưng tôi cũng báo trước với chị là chúng tôi sẽ có biện pháp mạnh với chị. Chúng ta quá biết chất của nhau rồi.". Công Nhân cho biết cô lại có cơ hội cảm nhận quyền lực bất tận và sự sáng suốt vô độ của mật vụ cộng sản.
Sau đó đến 7h tối mật vụ đưa Công Nhân về công an phường Phương Mai để tiếp tục đe dọa và lập biên bản về việc cô vi phạm án quản chế. Tại đây cô bị đưa lên tầng 2 làm việc với 2 nam công an ( công an khu vực Nguyễn Xuân Sơn và 1 nam công an trẻ không xưng tên) mà không có 1 nữ công an nào và đã xảy ra cuộc cãi nhau ầm ĩ khi cô bỏ chạy từ tầng 2 xuống tầng 1 đòi về. Công Nhân yêu cầu công an khu vực Nguyễn Xuân Sơn cho cô gặp các nữ mật vụ đang đứng bên ngoài vì cô có việc riêng cần nói với họ. Anh công an khu vực này rất ít khi có dịp thể hiện quyền lực của mình nên lên gân lên cốt nhất quyết không báo cho các nữ mật vụ. Vì thế Công Nhân đã phải bần cùng bất đắc dĩ nói với 2 nam công an với tất cả sự phẫn nộ là kín kẽ nhất có thể, rằng "Tôi thật sự cần gặp họ vì việc riêng của phụ nữ, nhưng các anh thật là quá đáng, buộc lòng tôi phải nói ra vì tất cả chúng ta đều là người trưởng thành rồi, rằng: Tôi đang có kinh nguyệt, yêu cầu các anh báo các chị công an kia đi mua băng vệ sinh cho tôi ngay. Tôi đã nói với các chị kia từ chiều nhưng họ lơ đi, cả ngày hôm nay tôi đã không được thay vệ sinh, tôi không đủ sức khỏe làm việc bất kỳ điều gì với các anh nữa." Anh công an khu vực Nguyễn Xuân Sơn gào lên như một kẻ mất trí "Á, a , á , à. Chị dám yêu cầu công an đi mua băng vệ sinh cho chị à? Ai bảo chị đi ra ngoài, chị vi phạm pháp luật giờ chị lại đổ vấy việc riêng của chị cho người khác àh. Mặc kệ chị, đó là việc của chị. Chị là đàn bà mà dám bảo công an mua băng vệ sinh cho chị à. Đồ không biết xấu hổ !" Sau đó Công Nhân lao ra khỏi phòng chạy xuống tầng một, anh công an trẻ chạy theo. Dưới tầng một khi đó có rất đông người, các nữ mật vụ cũng ở đó. Công Nhân đã không kềm chế được uất ức và khóc gào lên "Các người có còn là con người không? Các chị là phụ nữ hay là cái gì? Tôi đã nói với các chị từ chiều rồi. Sao lại đối xử với tôi như thế? Có biết làm như thế là sỉ nhục xúc phạm nhân phẩm con người không. Nữ nghi can bị tạm giữ mà có kinh thì nam công an còn phải đi mua băng vệ sinh cho họ, trong nhà tù cũng thế, bao nhiêu người đều được đối xử như vậy. Sao lại làm thế với tôi ? Sao độc ác thế ?" Và cô đã khóc nức nở vì quá uất ức. Và công an trong sự trơ trẽn ác độc đến tận cùng vẫn để mặc cô như vậy và tiếp tục giữ cô đến tận 8h tối mới thả cô ra.
Luật sư Lê thị Công Nhân còn cho biết công an đã không hề mua bất kỳ đồ ăn gì cho cô dù họ bắt giữ cô liên tục 8 tiếng đồng hồ. Trong suốt quá trình làm việc cô rất mệt mỏi vì sáng sớm hôm nay cô đã bị một cơn đau tim, cộng với thể trạng huyết áp thấp và phải ngồi liên tục 8 tiếng đồng hồ, nhưng khi cô nói "Tôi yêu cầu các anh thả tôi ra. Tôi rất chóng mặt, đau đầu và đã bị tụt huyết áp không đủ sức khỏe làm việc và tôi cũng không làm điều gì sai trái hết." Thì họ luôn cười cợt và nói "Trông chị khỏe lắm, vẫn mạnh mẽ kiên cường lắm". Có vẻ mật vụ càng thích thẩm vấn khi đương sự mệt mỏi thì phải.
Ý niệm về nhân quyền, nhân phẩm con người quả là xa xỉ đối với họ. Bắt cóc giữa đường ư! Ờ đấy, tao là thế đấy ! Mời mồm đi thẩm vấn ư! Ờ đấy, tao cóc cần cần giấy tờ gì sất ! Tụt huyết áp à, đau tim à, có kinh nguyệt à! Đấy không phải là việc của bọn tao ! Thế nhá chúng mình lại tiếp tục làm việc để phục vụ cho Đảng quang vinh đời đời và bác Hồ vĩ đại kiếp kiếp nhá !
Ngoài ra, Luật sư Lê thị Công Nhân còn cho biết thêm cuộc bắt giữ hôm nay giống y hệt việc bắt giữ để khởi tố vụ án, rồi sẽ khám nhà và bắt giam tiếp theo sau đó, từ việc ghi âm ghi hình, đến viết biên bản lời khai (hỏi cung), và các kiểu ký làm chứng (của những người không hề tham gia việc thẩm vấn, chỉ thỉnh thoảng chạy ra chạy vào vì nơi thẩm vấn là phòng làm việc công an, chứ không phải phòng hỏi cung trong nhà tù). Vì 2 lần trước đây cô bị mật vụ bắt ngoài đường, hoàn toàn không có việc thẩm vấn như vậy, trừ việc hỏi và lập biên bản về việc vi phạm án quản chế.
Luật sư Lê thị Công Nhân nói cô hơi bất ngờ về việc bị bắt giữ hôm nay, và thật sự shock vì cách đối xử nhẫn tâm và vô liêm sỉ tận cùng của công an cộng sản, cô nói "Tôi ghê tởm cái chế độ này và những tên công an tay sai của chúng." Chưa bao giờ cô phẫn nộ và uất ức như vậy.
Chúng ta chia sẻ với luật sư Lê thị Công Nhân và những tất cả những chiến sỹ dân chủ khác đang chịu cảnh đọa đày của chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam. Chúng ta hãy chia sẻ bằng những hành động cụ thể, những việc làm thiết thực vì Công Nhân cũng chỉ là một người bình thường bé nhỏ như chúng ta mà thôi.
Càng nhiều người tranh đấu thì càng ít nguy hiểm và càng mau thành công.
Ngày mai Công Nhân sẽ tiếp tục bị bắt đi thẩm vấn theo đúng lời A42 đã phán. Chúng ta hãy dõi theo và đồng hành cùng cô.
FNA - Cánh chim Hòa Bình từ Hòa Bình, tối 4-11-2010

Wednesday, October 20, 2010

Unreal...

Saturday, October 16, 2010

Flo-Rida Low

Shawty had them Apple Bottom jeans, jeans
Boots with the fur, with the fur
The whole club was lookin' at her
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Them baggy sweat pants
And the Reeboks with the straps, with the straps
She turned around and gave that big booty a smack, ayy!
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

I ain't never seen nuthin' that'll make me go
This crazy all night spendin' my dough
Had a million dollar vibe and a bottle to go
Dem birthday cakes, they stole the show

So sexual, she was flexible
Professional, drinkin' X and ooo
Hold up wait a minute, do I see what I think I? Whoa

Did I think I seen shorty get low?
Ain't the same when it's up that close
Make it rain, I'm makin' it snow
Work the pole, I got the bank roll

I'mma say that I prefer them no clothes
I'm into that, I love women exposed
She threw it back at me, I gave her more
Cash ain't a problem, I know where it goes

She had them Apple Bottom jeans, jeans
Boots with the fur, with the fur
The whole club was lookin' at her
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Them baggy sweat pants
And the Reeboks with the straps, with the straps
She turned around and gave that big booty a smack, ayy!
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Hey, shawty what I gotta do to get you home?
My jeans full of guap
And they ready for Shones
Cadillacs, Maybachs for the sexy grown
Patron on the rocks that'll make you moan

One stack, come on
Two stacks, come on
Three stacks, come on, now that's three grand
What you think, I'm playin'? Baby girl
I'm the man, I'll bend the rubber bands

That's what I told her, her legs on my shoulder
I knew it was over, that Henny and Cola
Got me like a Soldier
She ready for Rover, I couldn't control her
So lucky on me, I was just like a clover

Shorty was hot like a toaster
Sorry but I had to fold her
Like a pornography poster
She showed her

Apple Bottom jeans, jeans
Boots with the fur, with the fur
The whole club was lookin' at her
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Them baggy sweat pants
And the Reeboks with the straps, with the straps
She turned around and gave that big booty a smack, ayy!
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Whoa, shawty
Yea she was worth the money
Lil mama took my cash
And I ain't want it back

The way she bit that rag
Got her them paper stacks
Tattoo above her crack
I had to handle that

I was on it, sexy woman, let me shownin'
Make me want it two in the mornin'
I'm zonin' and them rosay bottles foamin'

She wouldn't stop, made it drop
Shorty did that pop and lock
Had to break her off that guap
Gyal was fly just like my glock

Apple Bottom jeans, jeans
Boots with the fur, with the fur
The whole club was lookin' at her
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low

Them baggy sweat pants
And the Reeboks with the straps, with the straps
She turned around and gave that big booty a smack, ayy!
She hit the flo', she hit the flo'
Next thing you know
Shawty got low low low low, low low low low
C'mon



Friday, October 15, 2010

Sweet dreams by Eurythmics



Sweet dreams are made of this
Who am I to disagree?
Travel the world and the seven seas
Everybody's looking for something
Some of them want to use you
Some of them want to get used by you
Some of them want to abuse you
Some of them want to be abused

Sweet dreams are made of this
Who am I to disagree?
Travel the world and the seven seas
Everybody's looking for something

Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on
Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on
Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on

Some of them want to use you
Some of them want to get used by you
Some of them want to abuse you
Some of them want to be abused

Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on
Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on
Hold your head up, movin' on
Keep your head up, movin' on

Sweet dreams are made of this
Who am I to disagree?
Travel the world and the seven seas
Everybody's looking for something
Sweet dreams are made of this
Who am I to disagree?
Travel the world and the seven seas
Everybody's looking for something
Sweet dreams are made of this
Who am I to disagree?
Travel the world and the seven seas
Everybody's looking for something

I Will Survive by Gloria Gaynor



Gloria Gaynor
I Will Survive
At first I was afraid I was petrified.
Kept thinking I could never live without you by my side.
But then I spent so many nights
Thinking how you did me wrong.
And I grew strong!
And I learned how to get along!
So now you're back from out of space.
I just walked in to find you here with that sad look upon your face.

I should have changed that stupid lock!
I should have made you leave your key!
If I had known for just one second you'd be back to bother me.

Go on now, go, walk out that door!
Just turn around now‚
cause you're not welcome any more.
Weren't you the one who tried to hurt (crush) me with goodbye?

Did I crumble
Did I lay down and die
Oh no, not I! I will survive!
Oh and as long as I know how to love I know I stay alive.
I've got all my life to live, I've got all my love to give.
And I'll survive!
I will survive! Hey, hey.

It took all the strength I had not to fall apart.
Kept tryin' hard to mend the pieces of my broken heart!
And I spent oh so many nights
just feeling sorry for myself. I used to cry!
But now I hold my head up high.
And you see me somebody new!
I'm not that chained-up little person still in love with you.

And so you feel like droppin' in,
and just expect me to be free,
now I'm saving all my loving for someone who is loving me!

Go on now...

Friday, October 8, 2010

Sức tàn phá của A10 Warthog

Wednesday, October 6, 2010

Thử súng